Hai Mươi Tứ Giờ Của Sự Khổ Hạnh Của Chúa Giêsu Christ

24 Giờ của Sự Khổ Đau Của Chúa Giê-xu Kitô bởi Luisa Piccarreta, Con gái nhỏ của Ý Chí Thiên Thành

Giờ thứ hai mươi tư
Từ 4 đến 5 CHIỀU

Lễ an táng Chúa Giê-su. Sự đau khổ bi thảm của Maria

Chuẩn bị trước mỗi giờ

Ôi Chúa Giê-su! Người đầu tiên cầm Ngài lên ôm sau khi hạ xuống từ thập tự giá là Mẹ đau khổ của Ngài. Trong lòng Mẹ, đầu Ngài được ghim bằng gai. Ôi Mẹ ơn trời! Hãy không coi việc chịu đựng tôi ở bên cạnh Ngài là hèn kém. Cho phép tôi, cùng với Ngài, bày tỏ sự tôn kính cuối cùng đối với Chúa Giê-su yêu quý của tôi.

Vâng, điều đó đúng, Ngài vượt trội hơn tôi trong tình yêu và lòng thương xót để chạm vào Chúa Giê-su. Nhưng tôi sẽ cố gắng sao chép Ngài một cách hoàn hảo nhất có thể để được Chúa Giê-su vui mừng về mọi việc.

Với tay của Mẹ và tôi, hãy rút ra những gai bao quanh đầu yêu dấu của Ngài. Với sự thờ phượng mà Mẹ dâng lên trong lòng kính sợ sâu thẳm và sự tận tụy, cho phép tôi hợp nhất với nó.

Mẹ ơn trời, Ngài đã chuẩn bị rửa máu khỏi đôi mắt của Chúa Giê-su bằng tay Mẹ, những mắt từng ban phúc cho toàn thế giới nhưng nay đã tối tăm và tắt đi. Ôi Mẹ, cùng với Ngài tôi muốn chuộc tội tất cả các tội lỗi mà loài người phạm phải vì ham muộn.

Mẹ ơn trời, tôi thấy Ngài ngắm mặt Chúa Giê-su bị thương tật trong nỗi đau và khổ sở. Tôi hợp nhất nỗi đau và nước mắt của mình với những gì Mẹ đang cảm nhận. Hãy cùng nhau làm sạch khuôn mặt thánh thiện của Ngài khỏi mọi ô uế. Hãy thờ phượng đó là một khuôn mặt đầy vẻ vang thiên thần, khiến trời đất say mê, nhưng nay không cho thấy dấu hiệu sống nào.

Hãy cùng tôi, Mẹ ơn trời, thờ phượng miệng thánh thiện của Ngài, nơi đã thu hút nhiều trái tim với âm thanh đẹp của lời nói. Mẹ, hãy đặt môi lên những môi xanh tĩnh lặng và không máu của Con trai Ngài, mà cái chết đã đóng lại mãi mãi.

Mẹ ơn trời, chúng ta cũng nên hôn vào đôi tay sáng tạo đó, nơi đã làm nhiều kỳ tích cho chúng tôi, những bàn tay bị thấu thủ và đang lạnh giá trong sự cứng đờ. Hãy khắc dấu số phận tất cả các linh hồn vào những vết thương thánh thiện này. Khi Chúa Giê-su sống lại, Ngài sẽ tìm thấy chúng ở đây, và vì Mẹ đã đóng chặt chúng trong những vết thương của Ngài, không một linh hồn nào còn bị mất nữa. Mẹ ơn trời, cùng tôi thờ phượng những vết thương sâu này cho mọi người và về tất cả mọi người.

Mẹ ơn trời, Ngài đã chuẩn bị hôn vào chân của Chúa Giê-su kém may mắn ấy. Những dấu hiệu thánh thiện trên đó là bao nhiêu sợ hãi! Đinh đòn đã xé toạc một phần thịt và da, và trọng lượng thân thể thánh thiện đã làm chúng rộng ra. Hãy cùng nhau tôn vinh những dấu hiệu này với lòng kính sợ sâu thẳm nhất. Hãy khắc tất cả bước chân của kẻ tội lỗi vào đây, để khi họ đi thì cảm nhận được Chúa Giê-su đi bên cạnh và không dám phạm tội nữa.

Tôi hiểu được, Mẹ đau khổ, cách mắt của Bạn nhìn chằm chằm vào trái tim bị mũi lancia xé toạc. Hãy cho tôi gần gũi và chôn cất trong đó. Nếu Bạn giữ lại trái tim và cuộc sống của tôi như vậy, thì tôi sẽ luôn ẩn nấp trong nó mãi mãi. Cho tôi yêu thương của Bạn, Mẹ, để tôi có thể yêu Chúa Giê-su, cho tôi trái tim của Bạn để tôi có thể cầu nguyện cho mọi người, chịu đựng và chuộc tội cho mỗi sự lỗi lầm được gây ra đối với trái tim này.

Đừng quên, Mẹ, rằng giống như cách Bạn giao phó Chúa Giê-su của tôi vào mộ, tôi cũng muốn được chôn cất cùng Ngài bởi tay của Bạn, để một ngày nào đó tôi sẽ sống lại cùng Ngài và tất cả những gì thuộc về Ngài.

Bây giờ tôi cũng muốn tặng bạn, Mẹ yêu thương nhất, sự tôn kính của tình yêu con cái. Tôi rất xót xa cho Bạn. Nếu có thể, tôi sẽ hợp lại từng nhịp tim, mỗi mong muốn, mỗi cuộc sống sinh vật và đặt chúng xuống chân Bạn làm bằng chứng cho sự tham gia vào nỗi đau khổ và yêu thương của Bạn. Tôi cảm thấy đồng tình với Bạn vì cơn đau lớn lao mà Bạn chịu đựng khi nhìn thấy Chúa Giê-su: chết, được trang hoàng măng thorn, bị rách bởi những cú đánh và những cái đinh; khi Bạn nhìn vào đôi mắt không còn nhìn về phía Bạn, tai nghe không còn nghe tiếng nói của Bạn, miệng không còn nói với Bạn, tay không còn phước lành cho Bạn và chân không còn theo dõi Bạn. Nếu có thể, tôi sẽ tặng Bạn trái tim Chúa Giê-su đầy yêu thương. Tôi sẽ tặng nó cho Bạn để biểu thị sự đồng tình của tôi, như Bạn xứng đáng, và an ủi Bạn trong cơn đau khổ cực độ của Bạn.

"Ôi, linh hồn quý giá bao nhiêu đối với tôi! Chúng ta chi phí cho tôi cuộc sống Con Tôi, người cũng là Chúa. Và tôi, Mẹ của Ngài và Đồng Cứu Thế loài người, để lại những linh hồn này cho bạn làm di sản, Hãy chào đón, Thánh Giá."

Mẹ đau khổ! Bạn đã sẵn sàng thực hiện hy sinh cuối cùng và chôn cất Con Thiên Chúa của mình. Toàn bộ dâng hiến cho ý chí Trời, Bạn đưa Ngài đi lần cuối cùng và đặt Ngài vào mộ bằng tay riêng của Bạn. Khi đặt thân thể xuống mộ, Bạn tạm biệt Ngài và hôn Ngài lần cuối, Bạn bị đau khổ làm tim muốn nổ tung. Yêu thương và nỗi đau buộc Bạn với xác chết không sống, cả hai đều lớn lao như muốn dập tắt ngọn lửa của cuộc đời Bạn giống như của Con trai Bạn.

Mẹ khổ sở! Làm sao Bạn có thể sống mà không có con trai, người là tất cả cho Bạn, cuộc sống của Bạn? Nhưng đó chính là kế hoạch của ý chí vĩnh cửu. Bạn phải chiến đấu với hai lực lượng bất khả chiến bại: yêu thương và ý chí Thiên Chúa. Yêu thương giữ Bạn ở mộ và muốn ngăn cản sự tách rời, ý chí Thiên Chúa chống lại nó và đòi hỏi hy sinh của mình. Mẹ khổ sở! Làm sao? Tôi rất xót xa cho Bạn. Các thiên thần, hãy đến và mang Bàn từ các chi thể chết của Giê-su, nếu không thì Bà cũng sẽ qua đời.

Nhưng, ôi kỳ diệu! Khi Bạn, Mẹ tôi, dường như đã tắt đi cùng với Chúa Giê-su, tôi nghe tiếng nói của Bạn, run rẩy vì đau khổ và bị gián đoạn bởi những hơi thở, nói:

"Con yêu dấu của Tôi! Còn một sự an ủi duy nhất còn lại với Tôi, điều đã làm nhẹ nỗi đau khổ của Tôi: Tôi có thể rơi nước mắt vì nỗi đau trên vết thương của nhân tính thánh thiện nhất của Ngài, sùng bái và hôn chúng. Bây giờ sự an ủi này cũng đã bị lấy đi khỏi Tôi. Đức Chúa Trời muốn vậy, và Tôi chịu nhận. Nhưng hãy biết, Con của Tôi, dù tôi muốn thì không thể làm được. Chỉ suy nghĩ về việc tách rời mình khỏi Ngài đã khiến sức mạnh của tôi kiệt quệ. Hơi thở sống dường như thoát ra khỏi tôi. Ôi cho Tôi, để có đủ sức mạnh cho sự chia ly đau khổ này, hãy được chôn vùi hoàn toàn trong Ngài và hấp thu cuộc đời, nỗi đau, các hành động chuộc tội và tất cả những gì Ngài là vào trong tôi. Chỉ một sự trao đổi cuộc sống giữa Ngài và Tôi mới có thể cho tôi sức mạnh để hy sinh tách rời mình khỏi Ngài."

Mẹ đau khổ! Bạn đã quỳ gối xuống đầu của Chúa Giê-su, hôn nó và đóng lại suy nghĩ trong suy nghĩ của Chúa Giê-su. Ôi, cách bạn muốn thở hồn vào Ngài để có thể đổi mạng cho mạng!

Mẹ đau khổ! Tôi thấy Bạn hôn mắt đã tắt của Chúa Giê-su. Cách Bạn đau khổ vì chúng không nhìn về Bạn nữa! Ôi, bao nhiêu lần những đôi mắt thần thánh đó, khi nhìn vào Bạn, đưa Bạn vào niềm vui thiên đường và làm sống lại từ cái chết!¹ Nhưng bây giờ mà chúng không cho Bạn một cái nhìn nào, Bạn tin rằng phải chết. Bạn sâu sắc mắt của mình vào mắt Ngài và lấy mắt, nước mắt và nỗi đau cay đắng đó mà sự nhìn thấy nhiều lời lẽ xúc phạm, nhiều sự miệt thị và khinh thường từ các sinh vật đã gây ra cho Ngài. Mẹ bị thương nặng! Bạn gọi và gọi Chúa Giê-su và nói:

"Con của Tôi, có thể là Ngài không nghe lời Tôi nữa, người đã vội vàng đến khi chỉ có một dấu hiệu nhỏ từ Ngài? Tôi gọi Ngài với nước mắt và Ngài không nghe tôi? Ôi tình yêu mạnh mẽ cảm thấy gây ra nỗi đau lớn hơn bất kỳ kẻ độc tài tàn nhẫn nào. Ngài là nhiều hơn cuộc sống của Tôi. Làm sao Tôi có thể sống qua nỗi đau này? Vậy tôi để lại sự nghe của mình cho Ngài và yêu cầu cho mình những gì tai nghe của Ngài phải nghe trong Sự Thần Chúa của Ngài. Chỉ nỗi đau và nỗi khổ của Ngài mới có thể cho Tôi cuộc sống."

Khi Bạn nói như vậy, Mẹ ơi, nỗi đau trong lòng Bạn là quá lớn đến nỗi giọng nói của Bạn bị mất và Bạn đứng im lặng. Mẹ tôi kém may mắn, cách tôi thương xót bạn! Cái chết tàn nhẫn nào mà Bạn phải chịu lại và lại!

Mẹ đau khổ! Đức Chúa Trời muốn vậy và đưa Bạn vào hành động. Nhưng một lần nữa Bạn nhìn vào mặt người đã chết và kêu lên:

"Con yêu dấu của mẹ, sao bạn bị thiệt hại đến thế! Nếu tình yêu không nói với mẹ rằng bạn là Con trai của mẹ, Cuộc sống và Mọi thứ của mẹ, thì mẹ sẽ không nhận ra bạn nữa. Sự đẹp tự nhiên của bạn đã phai nhạt, má hồng của bạn đã trở nên xám trắng, ánh sáng và vẻ uyển chuyển từng tỏa từ khuôn mặt tươi đẹp của bạn và thu hút mọi người nhìn thấy bạn đã biến thành sắc mùi chết. Con yêu dấu, sao bạn bị đánh đến thế! Sao những kẻ tội lỗi làm gì với các chi thân thánh thiện của bạn! Mẹ muốn khôi phục lại vẻ đẹp cũ của bạn, mẹ và con là không thể tách rời nhau! Mẹ muốn chôn mặt mình vào mặt bạn và nhận mặt bạn trở lại, cả những cái vỗ mát, sự ô uế, sự coi thường và mọi thứ mà khuôn mặt thánh thiện nhất của bạn đã chịu đựng. Con, nếu bạn muốn mẹ sống sót, thì hãy cho mẹ các đau khổ của bạn, ngược lại mẹ sẽ chết."

Đau khổ của mẹ quá lớn đến nỗi nó đang đe dọa làm mẹ mất tiếng nói. Nó cướp đi giọng nói của mẹ khi bà đứng trước xác con trai mình. Tôi thương xót cho bạn, mẹ! Các thiên thần trên trời, hãy đến và nâng mẹ lên! Sự chịu đựng của bà là vô tận, nước đau khổ đang lụt ngập bà, thật ra chúng muốn chôn bà dưới sóng của nó để bà hầu như không còn sức sống. Chỉ ý chí thánh thiện mới phá vỡ những sóng này và cho bạn năng lượng mới.

Lần nữa mẹ hôn môi của Con trai đã mất, cảm nhận đắng cay của mật táo mà môi Jesus từng thử, và khóc lóc bà rời đi:

"Con, hãy cho mẹ một lời nói thêm! Có thể là mẹ không nghe tiếng bạn nữa? Tất cả những lời bạn nói với mẹ khi còn sống đều như những mũi tên làm thương tâm mẹ bằng đau khổ và tình yêu. Nhưng bây giờ mà tôi thấy bạn đã chết, những mũi tên này bắt đầu di chuyển và khiến mẹ chết lại và lại, dường như chúng muốn nói:

'Bạn sẽ không nghe tiếng Con trai nữa, không nghe được âm thanh ngọt ngào của giọng nói ấy, sự uyển chuyển của Lời Sáng Tạo mà từng làm trái tim mẹ trở thành thiên đường mỗi khi nó được phát biểu.'

Bây giờ Thiên Đàng của tôi đã mất, và tôi chỉ còn lại đắng cay của đau khổ. Ô Con! Tôi muốn cho bạn lưỡi mẹ để làm sống dậy lưỡi bạn, để bạn có thể nói với mẹ những gì bạn đã chịu đựng trong sự khát khao nồng nhiệt và đắng cay của mật táo; để bạn có thể giảng dạy tôi về các công việc chuộc tội mà bạn đã thực hiện, những lời cầu nguyện mà bạn đã thực hành. Nếu tôi nghe tiếng bạn trong những lời cầu nguyện và hành động bù đắp của mình, thì đau khổ của tôi sẽ dễ chịu hơn và mẹ kém may mắn này có thể sống qua các đau khổ của bạn."

Mẹ đầy đau khổ! Bây giờ tôi thấy bà vội vàng vì những người xung quanh muốn đóng cửa hầm mộ. Lần nữa mẹ lấy tay Jesus vào tay mình, áp chúng lên trái tim và làm cho các vết thương và đau khổ mà chúng đã chịu đựng trở thành của riêng mình. Sau đó, bà nhìn xuống chân Jesus, suy ngẫm về những vết thương tàn bạo do móng vuốt gây ra, và làm cho những vết thương này, thậm chí cả đôi chân, trở thành của riêng mình, để theo dõi các kẻ tội lỗi với đôi chân của Jesus và cứu họ khỏi địa ngục.

Mẹ lo lắng! Bây giờ tôi thấy Mẹ đang chia tay với Trái Tim bị thấu của Chúa Giê-su. Tại đây Mẹ dừng lại. Đây là cú đau cuối cùng mà trái tim mẹ sẽ chịu đựng. Trong khi nó muốn nhảy ra khỏi ngực vì sự mạnh mẽ của tình yêu và đau khổ, nó cảm thấy cần phải làm cho Trái Tim thánh kính nhất của Chúa Giê-su thuộc về mình và với đó là tình yêu bị nhiều người từ chối, những ham muộn nồng nhiệt mà bất hạnh con người không tương ứng, đau đớn và sự thấu khổ. Mẹ thấy vết thương sâu rộng trong trái tim Ngài và đặt môi lên máu phun ra từ nó. Như thể đã nhận được cuộc sống từ Người ấy, bây giờ Mẹ cảm thấy sức mạnh bên trong mình cho việc chia ly đau đớn này. Sau khi ôm lại Chúa Giê-su một lần nữa, Mẹ để một khối đá lớn đóng kín hầm mộ.

Nhưng tôi xin lạy Mẹ, với nước mắt, không cho phép Chúa Giê-su bị lấy khỏi tầm nhìn của chúng ta ngay lập tức. Hãy chờ đến khi tôi đã khép mình vào trong Chúa Giê-su để nhận cuộc sống của Ngài vào trong mình. Có thể Mẹ có thể sống mà không cần Chúa Giê-su, Mẹ là Người vô nhiễm, người thánh đầy ân sủng, càng không phải tôi, sự yếu đuối, sự khốn khổ chính nó, một vực sâu tội lỗi. Ôi Mẹ đau đớn, đừng để tôi một mình! Hãy mang theo tôi, nhưng trước tiên hãy làm trống rỗng tôi khỏi bản thân mình để tôi có thể giữ Chúa Giê-su hoàn toàn trong mình, giống như cách Mẹ đã nhận Ngài vào bên mình. Hãy tiếp tục với tôi chức vụ mẹ mà Chúa Giê-su ban cho Mẹ trên thập tự giá. Để sự nghèo khổ cực độ của tôi tạo ra một lỗ hổng trong trái tim mẹ của Mẹ. Bao quanh hoàn toàn tôi bằng Chúa Giê-su và bao quanh hoàn toàn Chúa Giê-su bên trong tôi.

Kín chặt những suy nghĩ về Chúa Giê-su trong tâm trí tôi, để không có suy nghĩ nào khác tìm được cách vào trong tôi. Khóa mắt của Chúa Giê-su với mắt tôi, để Ngài không bao giờ thoát khỏi tầm nhìn của tôi; tai nghe của Ngài với tai nghe của tôi, để tôi luôn lắng nghe Người và thực hiện ý chí thánh kính nhất của Ngài về mọi việc; mặt của Ngài với mặt của tôi, để khi tôi nhìn vào mặt Ngài bị biến dạng vì tình yêu dành cho tôi, tôi sẽ có lòng thương xót đối với Ngài và làm sự tạ tội; lưỡi của Ngài với lưỡi của tôi, để tôi nói chuyện, cầu nguyện và dạy bằng lời Chúa Giê-su. Kín tay của Ngài trong tay tôi, để mọi động tác mà tôi thực hiện và công việc nào đó tôi làm đều có cuộc sống từ những việc làm và cử chỉ của Chúa Giê-su; chân của Ngài với chân của tôi, để mỗi bước đi của tôi mang lại sự sống, sức mạnh và cứu rỗi cho tất cả mọi người.

Hãy giữ Trái Tim của Ngài trong trái tim tôi và làm tôi sống từ tình yêu, ham muốn thánh kính và đau khổ của Người ấy. Hãy lấy tay phải bị đóng băng của Chúa Giê-su của Mẹ, ban cho tôi phước lành cuối cùng bằng nó và chỉ sau đó mới cho phép thân thể Ngài được chôn cất trong hầm mộ. Hầm mộ đã được kín đáo.

Mẹ bắt đầu bước đi nhưng đứng im như bị hóa đá, để chia tay với một cái nhìn cuối cùng. Mẹ tôi, bị thương bởi đau khổ, cùng với Mẹ tôi cũng nói tạm biệt Chúa Giê-su. Khóc lóc, tôi chịu đựng cùng Mẹ và đồng hành với Mẹ trong sự cô đơn đắng cay của Ngài. Tôi muốn ở bên cạnh Mẹ để đưa cho Ngài một lời an ủi và cái nhìn thương xót mỗi khi thở khổ đau thoát ra khỏi ngực Ngài. Tôi muốn lau hết tất cả nước mắt của Mẹ, và khi tôi thấy sức mạnh đang rời bỏ Mẹ, tôi sẽ ôm lấy Mẹ trong cánh tay mình.

Bây giờ, với sức mạnh siêu nhiên, Mẹ tách ra khỏi hầm mộ con trai Ngài và trở lại Jerusalem theo cùng đường mà Mẹ đến. Nhưng không lâu sau khi bước đi vài bước thì Mẹ vội vàng chạy về thập tự giá nơi Chúa Giê-su chịu đựng và chết nhiều đau khổ như vậy. Mẹ ôm lấy nó, và khi nhìn thấy nó vẫn còn đỏ vì máu, tất cả đau khổ mà Chúa Giê-su phải chịu trên đó lại được tái hiện trong trái tim của Mẹ. Vì không thể giữ được sự đau khổ nữa, Mẹ kêu thảm thiết với nỗi đau khó nói ra:

"Ô Chữ thập, tại sao Ngài đã quá tàn nhẫn với Con Tôi? Ngài không tha thứ cho Con Tôi trong bất cứ điều gì, và trong mọi việc Ngài đều vô tình. Ngài không cho phép tôi, mẹ đầy đau khổ, để cho Con uống ngay cả một giọt nước khi Con muốn uống, chỉ có giấm và dầu thảo mộc được phục vụ vào miệng kiệt sức của Con. Ô lòng tôi, bị thương nặng bởi cơn đau! Tôi đã bao nhiêu lần muốn biến Trái tim Tôi thành một thức uống tươi mát để ướt môi và dịu bớt khát của Con, nhưng đến lúc đó, với sự buồn rầu, tôi phải học rằng tôi bị từ chối. Ô Chữ thập tàn nhẫn nhưng thánh thiện, vì Ngài đã được thiêng liêng hóa, ngay cả khi sờ vào Con Tôi! Chuyển đổi sự tàn nhẫn đó mà Ngài đối xử với Con thành lòng thương xót cho những người khổ đau trên thế gian. Vì lẽ của các nỗi đau khổ mà Con Tôi chịu đựng trên Ngài, xin cầu xin ân sủng và sức mạnh cho tất cả mọi người đang chịu khó nhọc, để không ai bị mất trong những Chữ thập và thử thách của họ.² Ôi, linh hồn quý giá bao nhiêu đối với tôi! Chúng đã khiến tôi phải trả bằng mạng sống Con Tôi, Người cũng là Thiên Chủ. Và tôi, mẹ và Đồng Cứu Thế cho loài người, để lại những linh hồn này cho Ngài như một di sản, ô Chữ thập thánh thiện! Bây giờ tôi hôn Ngài trước khi chúng ta chia tay."

Mẹ khổ sở, tôi có bao nhiêu lòng thương xót dành cho Mẹ! Ở mỗi bước chân, Mẹ gặp phải những nỗi đau mới. Khi chúng tăng lên vô tận, sóng của chúng trở nên càng thêm đắng cay, lấn át và chìm ngập Mẹ trong đó, và mỗi giây Mẹ nghĩ rằng mình sẽ chết. Bây giờ Mẹ đã đến nơi mà Mẹ gặp gỡ Chúa Giêsu dưới trọng tải nặng nề của chữ thập, mệt mỏi, tràn đầy máu, với một bó gai trên đầu, khi va vào chữ thập chúng đâm sâu hơn và gây ra nhiều cơn đau cho người mang nó. Tại đây, mắt của Giêsu tìm kiếm sự thương xót của Mẹ khi gặp mặt Mẹ. Nhưng lính canh đẩy Ngài tiếp để tước bỏ cả hai sự an ủi này. Họ làm Ngài ngã xuống đất và với mỗi lần ngã đó, Ngài đổ ra máu mới. Mẹ vẫn thấy những nơi ấy được tẩm máu, và khi quỳ lạy xuống đất để hôn mặt đất đỏ thẫm bởi máu, tôi nghe Mẹ nói: “Thiên thần của tôi, hãy đến và giữ lại máu này, để không một giọt nào bị giày xéo và báng bổ!”

Mẹ khổ sở! Hãy cho tôi kéo tay lên Mẹ, nâng Mẹ dậy, và nhớ rằng những nỗi đau khác đang chờ đợi Mẹ. Bất cứ nơi nào chân của Mẹ đi qua, đó đều là dấu vết máu và kỷ niệm về sự chịu khó của Giêsu. Bây giờ Mẹ tăng tốc bước chân và khóa mình trong Phòng Thượng. Tôi cũng khóa mình ở đây, vì cenacle của tôi là Trái Tim Thánh của Chúa Giêsu. Trong trái tim này, nơi Mẹ cũng cư ngụ, tôi muốn đứng bên cạnh Mẹ trong giờ đau khổ nhất, vì tôi không thể rời bỏ Mẹ một mình trong nỗi đau như vậy.

Mẹ hoang vắng! Tôi cũng là con của Mẹ, người không thể sống một mình, người không muốn sống một mình. Hãy cho tôi vào ôm mẹ mến thương của Mẹ, hiển thị bản thân như một mẹ, vì tôi cần hướng dẫn, sự giúp đỡ và sức mạnh. Nhìn vào nghèo khổ của tôi và rơi ít nhất một giọt nước mắt trên vết thương của tôi.³ Nếu Mẹ thấy tôi chỉ là những mảnh vụn, thì hãy ép tôi vào lòng mẹ mến thương của Mẹ và gọi lại cuộc sống của Giêsu cho tôi.

Mẹ Thương Khó, Tôi thương xót Bạn đến mức nào! Đau khổ của Bạn không thể nói lên được! Tôi muốn biến toàn bộ bản thân mình thành những chiếc lưỡi, thành những giọng nói để bày tỏ sự đồng cảm với Bạn. Nhưng thảm thay, lòng thương xót của tôi vô nghĩa trước đau khổ như vậy. Vậy nên tôi kêu gọi thiên thần, tôi cầu nguyện đến Đức Ba Ngôi Thần Thánh và xin họ bao bọc Bạn bằng những âm thanh thiên đường, sự vui mừng thiên đường và sắc đẹp thiên đường của họ, để cho biết lòng thương xót với Bạn và làm nhẹ đợt đau khổ dữ dội; để họ mang Bạn vào trong tay Chúa và biến tất cả các đau khổ của Bạn thành tình yêu.

Mẹ Thương Khó, bây giờ một lời cầu xin nữa trên behalf of mọi người và vì những đau khổ mà Bạn đã chịu đựng, đặc biệt là trong sự bỏ rơi bi thảm: Hãy giúp tôi ở lúc chết của mình, khi linh hồn kém cỏi của tôi, đơn độc, bị tất cả bỏ rơi và bị một ngàn nỗi sợ hãi và lo lắng. Thì đến đây và trả lại cho tôi những lần tôi thường xuyên đồng hành với Bạn trong cuộc đời. Đến giúp đỡ tôi ở giờ này, đứng bên cạnh tôi và đuổi đi kẻ thù ác quỷ. Rửa linh hồn của tôi bằng nước mắt của Bạn, che phủ tôi bằng máu Chúa Giê-su, mặc tôi vào công đức của Ngài, trang sức cho tôi với những đau khổ và tất cả các việc làm và sự chịu đựng của Ngài. Hãy xóa hết mọi tội lỗi của tôi bởi quyền năng của sự chịu đựng của Christ và đau khổ của Bạn và hãy tha thứ hoàn toàn cho tôi. Khi tôi thở hơi cuối cùng, quấn mình vào trong tay Bạn, đưa tôi dưới chiếc áo che bảo vệ của Bạn, giấu tôi khỏi mắt kẻ thù ác quỷ, mang tôi bay lên thiên đường và đặt tôi vào trong tay Chúa Giê-su. Bạn đồng ý với điều này không, mẹ tôi?

Tôi cũng xin Bạn trả lại sự đồng hành mà tôi đã dành cho Bạn hôm nay cho tất cả những người đang chết. Hãy hiện ra như một Mẹ đối với họ, vì họ đang trong nguy hiểm và cần nhiều giúp đỡ. Ôi không từ chối ai đó tình yêu mẹ đẻ và sự quan tâm của mình!

Một lời tạm biệt nữa: Khi tôi rời Bạn, tôi xin Bạn bao bọc tôi vào Trái Tim Thần Thánh của Chúa Giê-su. Khi tôi hôn tay mẹ đẻ của Bạn, hãy cho tôi phước lành. Amen.

Maria với đứa trẻ ngọt ngào, Hãy ban phước cho chúng ta tất cả!

Những suy nghĩ và thực hành

bởi Thánh Cha Annibale Di Francia

Sau khi chết, Chúa Giê-su muốn bị thương bởi một cái giáo vì Tình yêu chúng ta. Và chúng ta—chúng ta có để mình bị thương về mọi mặt bởi Tình yêu của Chúa Giê-su; hay chúng ta lại để mình bị thương bởi tình yêu của những sinh vật, bằng niềm vui và sự gắn bó với bản thân? Cũng như lạnh lẽo, bóng tối và các hình phạt, cả nội tâm và ngoại cảnh, là những vết thương mà Chúa làm cho linh hồn. Nếu chúng ta không nhận lấy từ Tay của Đức Chúa Trời, chúng ta sẽ tự thương mình, và vết thương của chúng ta sẽ tăng thêm dục vọng, yếu đuối, tự trọng—tóm lại, mọi điều ác quỷ. Ngược lại, nếu chúng ta nhận những thứ đó như là vết thương do Chúa Giê-su làm ra, thì Ngài sẽ đặt Tình yêu, Đức hạnh và Hình tượng của mình vào những vết thương này, khiến chúng ta xứng đáng với các nụ hôn, sự âu yếm và tất cả mưu mẹo của một tình yêu Thiên Thần. Những vết thương đó sẽ là tiếng gọi liên tục kêu Ngài và buộc Ngài phải ở cùng chúng ta mãi mãi.

Ôi Chúa Giê-su, hãy cho giáo của Người làm vệ sĩ bảo vệ tôi khỏi mọi vết thương do sinh vật gây ra.

Chúa Giê-su để mình bị hạ xuống từ thập tự giá vào tay Mẹ. Và chúng ta—chúng ta có đặt tất cả nỗi sợ hãi, nghi ngờ và lo lắng của mình vào tay mẹ? Chúa Giê-su nghỉ trên đùi của Mã Thần Thiên. Và chúng ta có để Chúa Giê-su nghỉ bằng cách bỏ đi những nỗi sợ hãi và sự khẩn trương?

¹ Khi Mary, bị đau khổ áp đảo, dường như sắp chết, một cái nhìn từ Con của Bà đã cho Bà sức mạnh để sống lại.

² Đề nghị này có lý do vì một số người lăng mạ Chúa trong thập tự và khổ đau, tuyệt vọng và tự sát.

³ Vết thương của thân thể và vết thương của linh hồn, vì cô tu đã bị giam cầm trên giường bệnh suốt nhiều thập kỷ và chia sẻ sự khổ đau của Cứu Chúa trong khoảng sáu mươi năm.

Hy sinh và Cảm ơn

Văn bản trên trang web này đã được dịch tự động. Xin lỗi về những sai sót và tham khảo phiên bản tiếng Anh